Lúc đó, bà nội Thanh vốn ra thành phố ở chung với ông bà Phương - song chung voi me chong. Bà nội Thanh vốn là người quê với lối sinh hoạt giản dị thuần chất, còn bà Phương lại là con gái thành phố khá đỏng đảnh, kén chọn nên đã xảy ra rất nhiều mâu thuẫn từ chuyện ăn ở cho đến lời ăn tiếng nói.

Vốn tiết kiệm, bà nội Thanh thường nấu ăn đơn giản, lặp đi lặp lại các món cũ, khiến cho bà Phương đang bầu bí nghén ăn gần như không chịu nổi. Đỉnh điểm là khi bà nội Thanh để bà Phương ăn phải đồ ăn để lâu đã có mùi thiu, khiến cho bà Phương kinh hãi. Vốn tính tiết kiệm, bà nội còn nhất quyết không chịu đổ bát thức ăn thiu, làm cho bà Phương tức tối trách móc. Trong tranh cãi, hai bên quá lời khiến cho bà nội Thanh giận dữ bỏ về quê. Bà nội Thanh rất giận vì con dâu đanh đá ghê gớm: "Tôi sẽ gọi chúng nó đến đây nói chuyện phải trái, xem cô đã hỗn hào với tôi như nào!"
Bà Phương phim song chung voi me chong hùng hổ đáp lại: "Mẹ định gọi chúng nó đến đánh con à? Mẹ đừng tưởng kéo bầy kéo lũ từ quê lên đây dọa dẫm mà con sợ nhé!"